Gina
Colata
Liem
Nguyen lược dịch theo The
New York Times
(Đăng lại xin trích dẫn nguồn: http://drliemnguyen.blogspot.com/2015/05/dung-khang-sinh-thay-phau-thuat-trong.html)
Mỗi năm trung bình ở Mỹ có khoảng 300.000 ca phẫu thuật cấp cứu để chữa chứng đau viêm ruột thừa. Chúng ta thường nghĩ là nếu khúc ruột thừa bị viêm không được cắt bỏ ngay, nó sẽ vỡ ra, và hậu quả là bệnh nhân có thể tử vong.
Nhưng
nay thì các bác sĩ có thêm một chọn lựa: đó là dùng thuốc kháng sinh.
Năm
công trình nghiên cứu với qui mô nhỏ ở châu Âu trên khoảng 1.000 bệnh nhân cho
thấy kháng sinh có tác dụng tốt với một số bệnh nhân viêm ruột thừa. Khoảng 70%
bệnh nhân dùng kháng sinh hoàn toàn bình phục, không cần phẫu thuật nữa. Với những
bệnh nhân mà liệu pháp kháng sinh không có tác dụng, tức là sau đó vẫn phải
dùng phẫu thuật để cắt bỏ, họ cũng không gặp phải biến chứng nào so với những
người được chữa ngay bằng phẫu thuật.
Thuỷ thủ tàu ngầm trong Chiến tranh Lạnh. |
"Những
nghiên cứu này cho thấy kháng sinh có thể chữa viêm ruột thừa ở nhiều bệnh
nhân", bác sỹ David Talan, chuyên khoa cấp cứu và bệnh truyền nhiễm tại Đại
học California ở Los Angeles cho biết. "Ít nhất bạn cũng có cơ hội để
tránh khỏi phải bị mổ."
Bác
sỹ Talan và các nhà nghiên cứu khác đang có kế hoạch thử nghiệm lâm sàng lớn
hơn để so sánh bệnh nhân viêm ruột thừa chữa bằng kháng sinh hay bằng phẫu thuật.
Để chuẩn bị, bác sỹ Talan và đồng nghiệp của ông là David Flum, một bác sĩ phẫu
thuật tại Đại học Washington, trong năm ngoái đã thực hiện việc khảo sát liệu bệnh
nhân có sẵn sàng tham gia việc thử nghiệm liệu pháp mới. Gần một nửa số người
được hỏi nói họ sẽ đồng ý. Trong một cuộc cuộc khảo sát khác, gần 3/4 những người
đã mổ cắt ruột thừa nói rằng nếu như trước khi mổ mà được lựa chọn có lẽ họ đã
muốn thử dùng thuốc kháng sinh trước.
Ý
tưởng chữa viêm ruột thừa bằng kháng sinh đang đi ngược lại một phương pháp y học
đã có truyền thống từ rất lâu đời. Phẫu thuật điều trị viêm ruột thừa bắt đầu từ
tận những năm 1880, khi mà bản thân việc phẫu thuật trên người đã là một điều gì
đó còn mới mẻ. Các bác sĩ luôn phải vật lộn trong việc xác định bệnh nhân nào cần
phẫu thuật, bởi vì lúc đó phương pháp này còn rất nguy hiểm cho tính mạng,
trong khi họ biết là với một số bệnh nhân, bệnh sẽ tự khỏi mà không cần phẫu
thuật.
Tuy
nhiên khi việc phẫu thuật và các phương pháp gây mê được cải thiện, mổ cắt ruột
thừa đã trở thành lựa chọn số một cho việc điều trị. Với suy nghĩ của y học ngày
đó thì điều này hoàn toàn hợp lý.
Bác sỹ David Flum. |
Trong
nhiều năm qua, các bác sỹ nghĩ rằng ruột thừa - một khúc ruột bé tí hình giống
như con sâu nằm treo ra phía bên phải của đại tràng - thường bị viêm khi nó bị nghẽn
bởi một mảnh phân cứng. Thật ra thì ở phần lớn những người bị viêm ruột thừa,
không hề có hiện tượng nghẽn như vậy. "Không ai biết nguyên nhân gây viêm
ruột thừa", bác sỹ James Barone, cựu trưởng bộ môn phẫu thuật tại Bệnh viện
Stamford, Connecticut và Bệnh viện Lincoln ở Bronx cho biết.
Và
viêm ruột thừa cũng không phải là một quả bom hẹn giờ như mọi người vẫn nghĩ. Việc
thủng ruột thừa thật sự chỉ xảy ra ở 15-25% bệnh nhân. Các nhà nghiên cứu cho rằng
những bệnh nhân này có thể mẫn cảm khác thường với phản ứng miễn dịch hoặc bị nhiễm
một loại vi khuẩn đặc thù nào đó. Ở những bệnh nhân khác, chứng viêm ruột thừa sẽ
tự lành mà không cần chữa trị.
Cũng
không nhất thiết là thời gian bị viêm có liên quan đến nguy cơ bị thủng ruột thừa.
Hầu hết các trường hợp vỡ ruột thừa đều xảy ra trước khi bệnh nhân đến được tới
phòng cấp cứu.
Thực
ra không phải đây là lần đầu tiên thuốc kháng sinh được xem xét như một liệu
pháp thay thế cho phẫu thuật cắt ruột thừa. Khi kháng sinh trở nên phổ biến vào
những năm 1940 và 1950, các bác sĩ ở Anh đã bắt đầu cho bệnh nhân viêm ruột thừa
dùng kháng sinh, với kết quả rất khích lệ. Trong Chiến tranh Lạnh, khi các thủy
thủ Mỹ phải sống tới 6 tháng hoặc lâu hơn dưới mặt nước, trong những chiếc tàu
ngầm hạt nhân không được phép trồi lên bề mặt, những người bị viêm ruột thừa
cũng đã được chữa bằng kháng sinh. "Việc chữa viêm ruột thừa cho những thủy
thủ tàu ngầm đã có kết quả rất tốt, không có trường hợp tử vong hoặc biến chứng
nào" Bác sỹ Flum nói.
Nhưng
những điều đó đã không làm thay đổi quan niệm cho rằng phẫu thuật là lựa chọn số
một cho việc điều trị viêm ruột thừa. Năm 1961, một bác sỹ người Nga làm việc ở
Nam Cực tên là Leonid Rogozov đã thậm chí tự cắt ruột thừa của mình khi nó bị
viêm. "Tôi đã làm điều đó bằng cách dò tìm bằng tay. Tôi bị chảy máu nhiều,
nhưng tôi cứ cố tìm" Ông viết trong nhật ký của mình như vậy. "Mỗi
lúc tôi một yếu đi, đầu óc tôi bắt đầu quay... Nhưng cuối cùng, đây nó đây rồi,
cái ruột thừa khốn kiếp”.
Các
kế hoạch thử nghiệm lâm sàng việc dùng kháng sinh thay thế phẫu thuật hiện nay là
nhằm trả lời cho những câu hỏi quan trọng sau: Liệu pháp kháng sinh có hiệu quả
như phẫu thuật cắt ruột thừa không? Có làm giảm chi phí chữa trị, mà không cần
phải nhập viện sau đó? Viêm ruột thừa có tái phát thường xuyên sau khi được điều
trị bằng kháng sinh? Những bệnh nhân được điều trị thành công bằng kháng sinh có
phải chạy ngay đến phòng cấp cứu mỗi khi họ cảm thấy đau bụng không?
Thậm
chí phác đồ điều trị như thế nào cũng chưa rõ. Trong các thử nghiệm ở châu Âu,
bệnh nhân được truyền thuốc qua tĩnh mạch 1-2 ngày trong bệnh viện, sau đó về
nhà uống thuốc viên trong một tuần. Nhưng bác sỹ Talan cho biết, hiện nay đã có
những loại kháng sinh dạng tiêm có tác dụng dài hạn, cho phép bệnh nhân đến gặp
bác sĩ trong một vài ngày, sau đó về nhà uống thuốc tiếp, không cần nhập viện.
Đã
có những tranh luận trong giới y học về việc có nên nói cho bệnh nhân biết về lựa
chọn dùng kháng sinh không, và đối tượng là các bệnh nhân nào. Giana Davidson,
bác sĩ phẫu thuật đa khoa thuộc Đại học Washington, nói bà sẽ chỉ thảo luận với
những bệnh nhân chủ động hỏi về lựa chọn này, và bản thân bà vẫn cảm thấy e dè
với việc dùng kháng sinh. "Chúng ta hiện không có câu trả lời cho những câu
hỏi xác đáng của bệnh nhân, ví dụ như xác suất bị viêm lại có cao không? Khi
tôi lại bị đau bụng, làm sao để biết có nên chạy ngay tới bệnh viện?" bác
sỹ Davidson nói. "Tôi cảm thấy do dự khi không dùng phương pháp phẫu thuật
nữa. Vì nó thực ra chỉ mất 30 phút thôi nhưng sẽ chữa hẳn hoàn toàn căn bệnh
cho bệnh nhân" bà nói thêm.
Bác
sỹ Philip S. Barie, tổng biên tập tạp chí “Nhiễm Trùng Trong Phẫu Thuật” và là
một giáo sư về phẫu thuật tại Weill Cornell Medical College, cũng không thường
xuyên đề cập liệu pháp kháng sinh với bệnh nhân. Ông nói là ông muốn thấy kết
quả từ một cuộc thử nghiệm lâm sàng cấp quốc gia trước đã. Còn bây giờ, ông
nói, "Tôi sẽ không xem nó như một lựa chọn tương đương để thảo luận với bệnh
nhân".
Bệnh nhân Richard Redelfs. |
Nhưng
nhiều bệnh nhân giờ cũng bắt đầu biết về liệu pháp này. Mấy năm trước, Richard
Redelfs, một nhà quản lý 40 tuổi của hiệp hội chủ nhà tại Edmonds, Wash., thức
dậy vào một buổi sáng với cơn đau bụng. Một bác sĩ ở phòng cấp cứu nói với
Redelfs là anh ta cần được phẫu thuật ngay để cắt ruột thừa. Nhưng Redelfs không
có bảo hiểm y tế. Anh nói với bác sỹ phẫu thuật là anh đã đọc trên mạng là
kháng sinh có thể chữa được chứng viêm ruột thừa. "Khi bác sỹ biết tôi
không có bảo hiểm y tế, sẽ dễ dàng để thuyết phục họ kê toa thuốc kháng sinh".
Redelfs cảm thấy bớt đau ngay sau khi uống kháng sinh. Nhưng 6 tháng sau, anh lại
bị một cơn đau bụng dữ dội và phải quay lại bệnh viện. Lúc này, anh đã có bảo
hiểm. Khi bác sỹ nói Redelfs bị viêm ruột thừa tái phát, anh đã chọn phẫu thuật.
"Tôi muốn làm thế cho yên tâm" Redelfs nói.